Khi giặc Pháp đánh cướp Hà Nội, dùng thủ đoạn để cướp đoạt, san phẳng khu chùa Báo Thiên rồi “dâng” cho nhà thờ Ca tô giáo, do đã cúc cung tận tụy phục vụ ngoại xâm, xây lên đó là nhà thờ Lớn bây giờ… Như vậy, sẽ là hồ đồ khi đòi lại và bất công khi trao lại...
Kính thưa quý Ngài!
Là con dân của nước Việt, được học rộng, biết nhiều và có yêu quê hương của mình, chắc hẳn Ngài động lòng đồng cảm khi cho rằng, nước Nam hôm nay, giang sơn liền một dải, tuy không thật rộng nhưng cũng đủ để cho người Việt ở muôn nơi tự hào đến nao lòng, trào nước mắt khi nhớ về đất Mẹ.
Lịch sử dân tộc Việt Nam có những trang oai hùng nhưng cũng đầy bi tráng và thương đau. Nay nhìn lại, đất nước và dân tộc vẫn còn rất nhiều trăn trở và nguy cơ. Tuy nhiên, một sự thật hiển nhiên là: Các triều đại có thể đi qua nhưng dân tộc là trường tồn, giang sơn có thể nhất thời bị chia cắt nhưng nhất thống là căn bản, người Việt có thể thế này thế khác nhưng đầu tiên và cuối cùng không thể mất gốc. Đó là sự thật và cũng là ước nguyện của con dân nước Nam ta.
Trong gần một tháng nay, khắp nơi rộ lên dư luận, bàn tán xôn xao về việc Ngài đã kêu gọi và lãnh đạo giáo dân tổ chức đông người diễu hành, cầu nguyện để đòi lại đất “tòa Khâm sứ” gần sát nhà thờ Lớn Hà Nội.
Trên các trang báo mạng, nhất là các trang có liên quan đến Ca tô giáo và các trang hải ngoại thấy có đăng tải tin, ảnh, bình luận về vụ việc đó.
- Một số trang đã đưa ra sự thật lịch sử, lai lịch, nguồn gốc của “tòa Khâm sứ” rằng: khu đó vốn là của nhà thờ từ năm 1923, có giấy tờ do giặc Pháp cấp, rồi năm 1950 cho Vaticano mượn làm tòa Khâm sứ; năm 1959, Ngài Khâm sứ bị trục xuất, nhà nước trưng dụng khu đó …. Nay cần “phải trả lại” cho giáo hội Thiên chúa.
- Một số trang khác thì đưa ra ý kiến cho rằng, khu đất đó vốn là của Việt Nam qua các triều đại. Từ năm 1057, dưới triều Lý Thái Tông đến năm 1883, trong khoảng 825 năm, khu đó được chính thống giao cho Phật giáo quản lý với tháo Báo Thiên lừng danh lịch sử.
- Khi giặc Pháp đánh cướp Hà Nội, dùng thủ đoạn để cướp đoạt, san phẳng khu chùa Báo Thiên rồi “dâng” cho nhà thờ Ca tô giáo, do đã cúc cung tận tụy phục vụ ngoại xâm, xây lên đó là nhà thờ Lớn bây giờ… Như vậy, sẽ là hồ đồ khi đòi lại và bất công khi trao lại.
Nhiều bài viết đã được đăng tải, nhiều diễn đàn đã được mở để rộng đường dư luận. Chúng tôi nghĩ rằng, website Phật tử Việt Nam (www.phattuvietnam.net) sẽ không đăng tải và mở diễn đàn về vấn đề chính trị nhạy cảm đó, nếu như nội tình của vụ việc đó không liên quan đến Dân tộc và Phật giáo Việt Nam. Nhưng, có thể bất đắc dĩ, họ đã phải làm việc đó vì một sự thật lịch sử hiển nhiên là khu đất ấy (và rộng hơn nữa) vốn chính thống thuộc quyền sử dụng của Phật giáo trong gần 1.000 năm và sự vụ do Ngài khởi sự có ảnh hưởng đến sự cố kết của dân tộc Việt Nam, đến biểu tượng hàng nghìn năm lịch sử, đến một trong “tứ đại khí” của dân tộc nay chỉ còn trong tâm thức của người Phật tử - vốn chiếm đại đa số dân số và luôn đồng hành cùng nền độc lập của nước nhà.
Sự thật lịch sử đó là hiển nhiên tuyệt đối. Lý do, lực lượng và quá trình để khu đất đó rơi vào tay Giáo hội Thiên chúa còn là một sự thật hiển nhiên hơn nữa. Tất cả các sự thật đó không ai và không bằng chứng nào có thể biện bác, thưa Ngài?
Khi những kẻ xâm lược bị tống tiễn ra khỏi bờ cõi, những trang sử đau thương dần dần được khép lại, con dân nước Nam mừng mừng tủi tủi, “một bỏ làm mười”, gắng tâm cố kết xây dựng lại quê hương. Không ngờ Ngài lại có cách tiếp cận vấn đề theo hướng khác.
Chúng tôi thiết tưởng, rồi đây tình huống điểm nóng chính trị - tôn giáo – lịch sử này sẽ được xử lý ở tầm của năm 2008, ở tâm thế của đất nước hôm nay (chứ không còn là năm 1883).
Nếu đồng bào Công giáo có nhu cầu chính đáng về đất đai và Quốc gia có khả năng, điều kiện đáp ứng nhu cầu ấy, thì có thể một miếng đất ở đâu đó hợp lý sẽ được nhà nước cấp để quý Ngài triển khai các mục vụ “kính Chúa yêu nước”.
Còn khu đất “tòa Khâm sứ”, sau sự vụ này, chắc chính quyền sẽ có phương án giải quyết dựa trên công quyền và lợi ích công cộng, lợi ích hoà hợp tôn giáo.
Còn khi nói đến “đòi lại” thì hẳn Ngài cũng biết, đó là công thổ Quốc gia. Không có bất kỳ một tổ chức hay cá nhân nào có quyền làm việc đó.
Và khi Ngài nói đến “công lý” thì hẳn Ngài biết rất rõ diễn trình lịch sử của khu đất đó và những chứng nhân liên quan đến nó từ năm 1883, và trước đó 826 năm – từ năm 1057.
Đất nước và nhân dân Việt Nam đang từng bước vượt qua các chướng ngại, trong đó có chướng ngại bởi chính mình để vươn lên ngày một hoàn thiện hơn, an lạc hơn. Hình ảnh về một dân tộc ngày càng cố kết cũng ngày một rạng hơn.
Là người có nhiều thông tin đối chiếu lại từng trải lịch thiệp, Ngài chắc hẳn không phủ nhận điều đó?
Là công dân của nước Việt ở đầu thế kỷ XXI, là người học rộng trải nhiều, là đấng chăn chiên nhân từ bác ái, Ngài hẳn sẽ để cho chúng tôi tin chắc rằng Ngài không bao giờ là người quay lưng lại với Dân tộc mình, không bao giờ là người không tôn trọng lịch sử khách quan, không bao giờ là người đưa giáo dân vào con đường hại Nước, hại Dân?
Xin gửi tới Ngài lời chào trân trọng.
Một nhóm độc giả của website Phật tử Việt Nam (www.phattuvietnam.net).
là một người dân việt Nam bình thường như bao người dân khác,tôi không quan tâm đến chính trị cũng như tôn giáo,tôi không đi theo bất kỳ một tôn giáo nào...nhưng tôi tôn trọng một đất nước đa săc tôc,tôi tôn trong tự do tín ngưỡng của mỗi người...nhưng tôi thực sự thấy súc phạm bơi những hành động và lời nói,lời phát ngôn của ông:NGÔ QUANG KIỆT....tôi không hiểu ông đươc sinh ra và thụ hưởng nền giáo dục nào mà người ta dạy rỗ ông dể ông phát ra những lời lẽ sỷ nhục đất nước cũng đồng nghĩa với sự lăng mạ gốc tích của mình..những người đã sinh ra và nuôi dưỡng ông thành người như ngày hôm nay!!!tôi mong Ông suy sét cho thấu đáo để không phải bước theo những vết xe đổ...để người ta gọi Ông là kẻ bán nươc cầu vinh...tôi học ít nên chỉ đóng góp với ông được ngần ấy nhời thôi...xin cảm ơn!!!
Trả lờiXóaÔng Ngô Quang Kiệt đã có một nước cờ sai lầm, không biết trước khi ông hành động "đòi đất" ông đã cùng các cộng sự của mình chuẩn bị những dẫn chứng lý lẽ gì để được gọi là "mọi khả năng có thể" nhưng không cần phải tìm hiểu nhiều, thấy rằng ông đã quên đi lợi ích dân tộc ,cố tình không hiểu kiến thức pháp luật và cũng không có một lối ứng xử của một người tinh tế minh mẫn , kết quả của lối ứng xử này Ông Kiệt đã làm khổ cho đồng bào giáo dân của mình và tự mình hạ thấp mình trong cuộc sống và niềm tin kính trọng của người giáo dân nói riêng, người dân chân chính Việt nói chung, hy vọng ông sớm hồi tâm ,và nên có cách ứng xử tốt hơn trong tương lai
Trả lờiXóa